Stanford trong cảm nhận của tôi

Hẳn ai đi học cũng có những cảm nhận rất riêng về nơi mà mình đang học tập, khổ luyện. Mình cũng thế! Thời gian học ở Stanford để lại cho mình nhiều kỷ niệm.

Hẳn ai đi học cũng có những cảm nhận rất riêng về nơi mà mình đang học tập, khổ luyện. Mình cũng thế! Thời gian rèn luyện ở Stanford – dạy kinh nghiệm lập trình để lại cho mình rất nhiều kỷ niệm sâu sắc.

Dòng thời gian cứ chầm chậm trôi đi mà không có vật gì cản lại được. Khoảng thời gian học cùng với Stanford thân thương đã trôi qua một cách nhanh chóng mà ngỡ như hôm qua. Chỉ với 6 tháng học ngắn ngủi đã cho tôi biết bao cảm xúc, kỉ niệm buồn vui hay những thăng trầm trong cuộc sống.

Tôi vẫn còn nhớ như in lần đầu tiên bước vào Stanford. Trước khi đi, trong đầu tôi ngổn ngang bao nhiêu câu hỏi, thắc mắc. Không biết ở đó trông như thế nào? Giảng viên ở đó ra sao? Dạy có tốt không? Các bạn học viên có thân thiện không? … Thêm vào đó là một chút sợ sệt, lo lắng với bao điều mà tôi sắp phải đương đầu phía trước. Tôi bước vào một cách bỡ ngỡ, lòng tôi rối như tơ vò, nửa muốn bước tiếp nửa lại muốn quay đầu lại. Chính lúc ấy, tôi bắt gặp ánh mắt của chị Hương– người để lại dấu ấn khó phai trong tôi. Nụ cười thân thiện luôn nở trên môi cùng với ánh mắt nhìn tôi dịu dàng làm cho tôi bớt căng thẳng hơn rất nhiều. Chị mời tôi ngồi xuống và mở đầu câu chuyện với một vài câu hỏi vui để cởi mở hơn sau đó mới đề cập đến chuyện học hành của tôi. Chị đã khiến tôi cảm thấy tự tin hơn về mình.

Ngày đầu nhập học, xung quanh toàn những người xa lạ không hề quen biết, không biết phải cư xử thế nào. Chính lúc này, có một người đã thay đổi tất cả. Người mà tôi đang nhắc tới chính là giảng viên Bùi Quang Đăng. Chính thầy đã giúp chúng tôi xích lại gần nhau hơn bằng cách cho mỗi người tự giới thiệu bản thân mình. Lúc đầu còn bỡ ngỡ, nhưng chỉ 5 phút sau là chúng tôi bắt đầu tán chuyện với nhau như đã quen biết từ lâu.

Tuy nhiên, trong quá trình học tôi cũng đã trải qua nhiều khó khăn, tôi đã từng cảm thấy mơ hồ về ngành nghề của mình, tôi gặp nhiều trở ngại khi bắt đầu học, ví dụ nó không dễ như tôi nghĩ, nó đòi hỏi sự chuyên cần, sự mày mò và không ngừng học hỏi, cập nhật những thông tin mới và do chưa tìm ra phương pháp hoc tốt nhất cho bản thân nên tôi đã từng có cảm giác chán nản.

Khó khăn là thế nhưng tôi không vội bỏ cuộc, tôi nhận ra mình chưa bao giờ tìm ra sự thú vị, những điều mới lạ về ngành học. Tôi bắt đầu học hỏi, tìm tòi từ những project, trao đổi nhiều hơn với giảng viên, bạn bè. Bên cạnh đó nhờ sự chỉ bảo tận tình của thầy giáo tôi ngày càng cảm thấy hứng thú hơn với ngành lập trình viên mà mình đã chọn, điều đó giúp tôi vượt qua được những khó khăn mà vững bước đi tiếp.

Kèm theo đó là mô hình đào tạo “dạy kinh nghiệm thực tế”, chú trọng nâng cao việc học lý thuyết đi đôi với thực hành, các giờ học thảo luận theo nhóm, giúp chúng tôi tiếp thu được kiến thức trong thời gian ngắn nhất và có thể áp dụng ngay lập tức các kiến thức đã được học khi bắt đầu làm việc. Đây chính là điểm nổi bật trong chương trình đào tạo của Stanford mà tôi cảm thấy rất hài lòng.

Ai cũng nói dân CNTT chúng tôi khô khan chỉ biết đến máy móc nhưng với tôi môi trường ở Stanford không chỉ dạy tôi về kiến thức, mà còn nhiều kỹ năng khác nữa, tất cả là nhờ vào đội ngũ giảng viên dày dặn kinh nghiệm và hết lòng với học viên.

Dẫu biết chặng đường phía trước còn nhiều khó khăn nhưng tôi bây giờ tự tin hơn, mang trong mình một kiến thức rộng lớn hơn sẵn sàng chinh phục những gian truân trước mắt.

Điều cuối cùng tôi muốn nói với các bạn đó là: Tôi tự hào mình là học viên tại Stanford!!!

Nguyễn Đức Trung – Học viên lớp CS031501DEV

Tags: