Android thay đổi cuộc đời tôi như thế nào?

Chập chững bước vào ngành Công nghệ Thông tin được 3 năm, tôi không thể nói rằng mình giỏi hơn những đồng nghiệp khác. Tuy nhiên có một điều tôi chắc chắn - đó là công việc lập trình này đã thay đổi cuộc đời tôi .

Chập chững bước vào ngành Công nghệ Thông tin được 3 năm, tôi không thể nói rằng mình giỏi hơn những đồng nghiệp khác. Tuy nhiên có một điều tôi chắc chắn - đó là công việc lập trình này đã thay đổi cuộc đời tôi . Ngồi cùng các bạn đồng nghiệp, debug các dòng lỗi chương trình, tôi thực sự bị cuốn vào công việc đang làm. Nói đến cái đang có của ngày hôm nay, tôi sẽ không thể quên khoảng thời gian khó khăn của quá khứ.

Cách đây 3 năm, tôi nhập học ngành công nghệ thông tin của Trường Đại học giao thông vật tải. Đậu vào trường lúc đó đối với tôi như vớ được một chiếc phao vừa kịp lúc. Tôi vỡ òa trong hạnh phúc vì được thi đỗ vào trường mà tôi hằng mong ước.

Thế nhưng chắc các bạn cũng hiểu được khoảng thời gian là học sinh và sinh viên khác nhau như thế nào. Khi còn là học sinh tôi chỉ biết học và học, tôi luôn được bố mẹ và bạn bè tin tưởng, quý mến. Theo như mọi người nhận xét về tôi thì đẹp trai, hiền lành đặc biệt là học giỏi và rất ngoan không chơi bời lêu lổng như những thằng con trai khác.



Cuộc sống không ai lường trước được chữ “ngờ”

Là sinh viên, sống trong cảnh xa gia đình lại nhận được tiền trợ cấp hàng tháng, tôi không phải lo nghĩ gì nữa chỉ chú tâm vào học tập. Nhưng môi trường ĐH không đơn giản như bạn nghĩ, bạn có thể trở thành một con mọt sách hay những người coi việc đi học chỉ là cái danh, không cần biết đến học tập là thế nào chỉ cần chơi là đủ.

Theo các bạn tôi thuộc trường hợp nào, tôi nghĩ rằng mình thuộc trường hợp thứ nhất bởi tôi rất chăm chỉ đi học và nghe thầy cô giáo giảng bài đầy đủ. Nhưng thời gian đó kéo dài không được bao lâu, tôi dần dần cảm thấy nhàm chán và vô vị, những bài giảng của thầy cô biến mất trong tâm trí tôi từ lúc nào mà tôi không hề biết. 

Ở cùng phòng trọ của tôi bấy giờ còn có một người bạn nữa. Bạn này cũng như tôi không chơi bời, chỉ lo học. Nhưng thời gian gần đây, tôi thấy ở bạn có một thay đổi không hề nhỏ. Bạn rất hay bỏ học, đi đêm không về. Hỏi ra thì bạn nói: “học mãi chán quá đi theo mấy thằng bạn thư giãn tí cho học hiệu quả hơn”. Nghe thấy vậy, tôi cũng không để ý nữa. Cũng có mấy lần nó rủ tôi đi chơi cùng nhưng tôi không đồng ý bởi từ trước tới giờ tôi chưa từng đi chơi như vậy. Chính vì thế mà tôi đã bị bạn bè chê rất nhiều là thằng mọt sách chẳng biết gì cả, lúc đó tôi rất tức giận. Lần này nó lại rủ tôi, tôi băn khoăn nhưng cuối cùng tôi cũng đồng ý. Bởi có câu “buôn có bạn, bán có phường”, tôi sợ từ chối nhiều lần sẽ không còn ai làm bạn chơi với tôi nữa.

Lần đầu tiên đi chơi cùng nhóm bạn, tôi vừa lo lắng, hồi hộp nhưng cũng thấy lạ lẫm và thú vị. Khác những gì tôi chỉ tưởng tượng ra bởi tôi chưa từng một lần chơi như vậy. Chắc các bạn cũng muốn biết chúng tôi đi chơi gì phải không? Đó là game. Hết lần này qua lần khác tôi cũng đi cùng, mới đầu chỉ là chơi ít sau càng ngày chơi càng giỏi và tôi đã bị cuốn hút từ lúc nào không hay. Lúc đó tôi mới nhận ra một điều là không phải không có khả năng mà là không thử khả năng của mình đến đâu thôi.

Tôi bắt đầu bỏ học nhiều hơn, đi học thì chỉ ngủ vì tôi có ngủ đêm đâu. Việc học của tôi bị trì trệ bởi những cuộc chơi thâu đêm xuốt sáng, không chỉ có vậy tôi bắt đầu dính vào lô đề, cái việc mà tôi xưa kia ghét nhất. 

Tôi bắt đầu nói dối bố mẹ, xin tiền nhiều hơn. Lúc đầu tôi cũng tính toán sao cho tiêu hợp lý nhất, tiền nhà, tiền ăn, tiền chơi để không phải lo nghĩ nhiều. Nhưng biết bao nhiêu tiền mới đủ cho những cuộc chơi của tôi. Chưa hết tháng đã hết tiền, tôi bắt đầu đi vay, vay cho những con đề không trúng, những cuộc chơi vô bổ. Tôi giờ đã thực sự trở thành một con người mà đến chính tôi còn sợ hãi và không nhận ra mình nữa. Tôi nợ nần chồng chất đến nỗi bạn bè không ai còn muốn chơi với tôi nữa, ai cũng khinh thường tôi.

Nhưng tôi không thể dừng lại được nữa cho đến khi…

Mẹ tôi bị bệnh cần rất nhiều tiền để phẫu thuật, tiền gửi cho tôi cũng không còn nhiều như xưa nữa. Ba tôi đã phải chạy vay khắp mọi nơi để có tiền phẫu thuật cho mẹ. Thương ba mẹ nhưng không biết làm thế nào để giúp được, ba mẹ luôn coi tôi là đứa con ngoan nhất, vẫn chưa hề biết đến một con người khác của tôi. Khi về thăm mẹ, nằm trên giường bệnh mẹ tôi nói: “ con có gắng học tốt, giữ gìn sức khỏe, không phải lo cho mẹ, ba mẹ sẽ cố gắng gửi tiền đầy đủ cho con”. Nghe đến đây lòng tôi thấy nghẹn đắng, tôi chỉ còn biết nói câu con xin lỗi với mẹ.

Thay đổi tương lai

Trở về trường học, tôi bắt đầu suy nghĩ lại tất cả những gì đã diễn ra trong cuộc sống của tôi mấy năm qua. Hàng trăm câu hỏi tại sao cứ luẩn quẩn trong đầu tôi: Tại sao tôi lại trở nên như vậy? Tại sao trước kia tôi là con người được rất nhiều người quý mến, thầy cô tin tưởng? Tại sao tôi lại không thể học được trong khi ngày trước tôi luôn đứng đầu lớp?...

Tôi bắt đầu định hướng lại con đường đi của mình, bỏ tất cả những thói quen trước đây. Nhưng như vậy đã đủ chưa? Với cách dạy tại trường như hiện nay sẽ nhanh chóng làm cho các bạn chán nản bởi học lý thuyết nhiều mà thực hành thì ít. Làm thế nào để có thể học tập tốt và kiếm được tiền ngay khi còn đang học là điều mà tôi luôn băn khoăn.

Tôi suy nghĩ rất nhiều và đã dùng số tiền ba mẹ gửi lên dành để đầu tư vào việc học, nhưng học như thế nào để đạt được kết quả tốt nhất, giúp ích cho công việc của mình sau này là điều mà tôi luôn quan tâm. Được một người bạn  khuyên nên đi học lập trình Android  ở các trung tâm dạy lập trình bên ngoài, tôi vẫn đắn đo suy nghĩ lắm bởi thời đó Android chưa phát triển như bây giờ. Nghe nói, bạn cũng đang học thêm một khóa học lập trình Android và thấy được tiềm năng phát triển của nghề cũng như sự thích ứng của công việc nhanh.  Lúc đó mình cũng quyết định đi học thử một khóa xem thế nào?.

Thật khác với phương pháp học tại trường, mô hình đào tạo ở trung tâm là dạy kinh nghiệm thực tế, làm việc theo nhóm dự án phần mềm. Đặc biệt lớp học ở đây chỉ từ 5 – 12 người, không đào tạo đại trà để giúp học viên học tập đạt kết quả cao, tiếp cận được với môi trường học tập chuyên nghiệp nhất.

Ngày học đầu tiên tại trung tâm thầy giảng bài rất chi tiết. Tôi bắt đầu thấy hứng thú về bài học của thầy, tôi dần hiểu được những ngôn ngữ căn bản nhất của lập trình Android. Những điều mà bao lâu nay tôi đánh mất, tôi đã tự tin hơn nhiều về ngành nghề mình chọn. Ba tháng trôi qua, đó cũng là lúc mà tôi làm quen với cái gọi là dự án (project).

Các buổi học làm quen với dự án nghe chừng rất khó khăn nhưng thầy đã hướng dẫn tận tình. Tôi hăng say cho việc viết tài liệu. Tôi đam mê khi được tự làm quen với những điều mới hơn trong sách học. Dự án là một cái gì đó tổng hợp và hơn cả những gì mà tôi học trong nhà trường. Cool, tôi reo lên khi bắt đầu code cho dự án đầu tay của mình. 

Trải qua 6 tháng học ở trung tâm, nhờ sự nỗ lực của bản thân và sự trợ giúp của giảng viên tôi đã có kinh nghiệm thực tế về phát triển Mobile Apps cho Android, có thể Join vào dự án và phát triển ứng dụng cho Mobile…Tôi đã có thể kiếm được tiền ngay trong thời gian thời gian học đó để có thể trang trải một phần giúp ba mẹ.

Ngày trước tôi ham chơi game nhưng chưa bao giờ tôi lại nghĩ rằng mình có thể tạo ra những trò chơi như vậy cả. Tôi rất may mắn khi lựa chọn được con đường đi đúng đắn cho mình, biết dừng đúng lúc khi vẫn còn chưa muộn. 

Tôi nghĩ lại câu người xưa hay nói thấy rất đúng: “Một nghề cho chín, còn hơn chín nghề”. Dù ở trường học được rất nhiều nhưng lại không thể đào tạo chuyên sâu, chính vì vậy mà đa số sinh viên hiện nay khi ra trường đều phải đi học thêm cho mình một chuyên ngành riêng có thể giúp ích cho công việc sau này. 

Đã một năm qua đi, giờ tôi đã trở thành một lập trình viên Android chuyên nghiệp. Nhắc lại chuyện trước kia, tôi luôn lấy đó là bài học cho mình: mọi việc đều sẽ thay đổi, tương lai không còn dài nếu bạn thực sự muốn thành công thì hãy tìm cho mình con đường đi đúng đắn nhất. Đại học không phải là con đường duy nhất để lập nghiệp, cuộc sống không có con đường nào là đường cùng và cũng không chỉ có một con đường duy nhất để có thể dẫn lối ta . Hãy định hướng cho mình từ bây giờ, chỉ cần bạn vững tin vào cuộc sống và nuôi dưỡng niềm đam mê của mình bạn sẽ thành công.

Nhật Lệ ( Stanford - Nâng tầm tri thức)




Tags: