CÂU CHUYỆN CUỘC SỐNG: "HÃY TỰ CHỊU TRÁCH NHIỆM VỚI BẢN THÂN MÌNH" Một câu chuyện trích trong “Tôi tài giỏi, bạn cũng thế” khá hay mà Stanford muốn chia sẻ với các bạn. Trong cuộc sống bạn luôn phải tạo niềm tin với những mối quan hệ xung quanh, gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, quản lý,…. bằng cách tự chịu trách nhiệm với bản thân mình trước, và bạn sẽ được tin tưởng giao phó những công việc hay những dự án tốt hơn. Phải chăng đây là một trong những bí kíp giúp bạn thăng tiến trong sự nghiệp? Một câu chuyện trích trong “Tôi tài giỏi, bạn cũng thế” khá hay mà Stanford muốn chia sẻ với các bạn. Trong cuộc sống bạn luôn phải tạo niềm tin với những mối quan hệ xung quanh, gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, quản lý,…. bằng cách tự chịu trách nhiệm với bản thân mình trước, và bạn sẽ được tin tưởng giao phó những công việc hay những dự án tốt hơn. Phải chăng đây là một trong những bí kíp giúp bạn thăng tiến trong sự nghiệp? Chris là một thiếu niên 16 tuổi lúc nào cũng cáu gắt và dễ làm phiền lòng người khác. Cậu cảm thấy nói chuyện với cha mẹ thật sự khó khăn. Cậu cảm thấy họ không tin tưởng cậu, cách họ quản lý cậu cũng thật nực cười. Chris phải về nhà trước 7 giờ tối vào ngày thường, còn vào cuối tuần, cậu chỉ được phép đi chơi đến 10 giờ khuya. Trong khi đó, mấy đứa bạn cậu đều đi chơi rất khuya vào cuối tuần mà không hề bị la rầy. Những cố gắng năn nỉ cha đừng xem cậu như một đưa trẻ đều bị bỏ ngoài tai. Để chống đối. Chris cố ý về trễ hơn giờ quy định và lần nào cậu cũng phải lãnh nhận sự trừng phạt của người cha đang cơn thịnh nộ. Khi Chris đến gặp tôi xin được tư vấn (sau khi lãnh đạo vài buổi cắm trại trong chương trình Thiếu Niên Siêu Đẳng, tôi trở thành nhà tư vấn nghiệp dư cho những thiếu niên gặp vấn đề trong cuộc sống), điều đầu tiên tôi nói với Chris là cậu phải chịu trách nhiệm về việc cha cậu không tin tưởng cậu. Chris rất ngạc nhiên khi nghe tôi nói điều đó, nhưng cậu vẫn lắng nghe kỹ lưỡng khi tôi giải thích với cậu rằng nếu cậu muốn thay đổi tình huống hiện tại, cậu phải thay đổi hành vi của mình trước. “Làm thế nào?”, cậu muốn biết cách thay đổi và tôi đã hướng dẫn cậu một vài cách. Để thay đổi, Chris luôn về nhà trước giờ quy định. Cậu cũng dọn dẹp phòng riêng mà không cần nhắc nhở. Mẹ cậu càng vui khi thấy cậu biết phụ giúp mẹ trong nhà bếp. Vào một ngày kia, khi cậu có dự định đi xem phim, cậu thay đổi ý định và thưa với cha cậu trong sự ngạc nhiên của người cha “Con nghĩ rằng con không đi xem phim hôm nay. Con có bài kiểm tra ngày mai và con cảm thấy mình chưa chuẩn bị bài kỹ”. Đoán xem chuyện gì xảy ra tiếp theo? Cha mẹ cậu bắt đầu thay đổi cách họ quản lý cậu. Họ bắt đầu đối xử với cậu như một người đàn ông trưởng thành và có trách nhiệm với bản thân. Chỉ sau vài tháng, họ cho phép cậu được tự do hơn. Đạt được kết quả ấy, cậu lại càng có trách nhiệm với những việc làm của bản thân hơn, cư xử như một người đàn ông trưởng thành thực thụ. Chắc hẳn tôi không cần phải kể thêm. Sau tất cả những nỗ lực thật sự, chứ không phải là một vở kịch dài, những gì Chris đạt được không chỉ là sự tín nhiệm của cha mẹ mà còn cả sự chững chạc, chín chắn của một người đàn ông thành công.” -St- Tags: stanford